Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016
Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016
VUI MỘT NGÀY LÃI MỘT NGÀY
ĐỜI NGƯỜI
Một ngày rất ngắn, ngắn đến mức chưa nắm được cái sáng sớm thì đã tới hoàng hôn.
Một năm thật ngắn, ngắn đến mức chưa kịp thưởng thức sắc màu đầu xuân thì đã tới sương thu.
Một cuộc đời rất ngắn, ngắn tới mức chưa kịp hưởng thụ những năm tháng đẹp thì người đã già rồi. Luôn luôn đến quá nhanh mà hiểu ra thì quá muộn, cho nên chúng ta phải học cách trân trọng, trân trọng tình thân, tình bạn, tình đồng nghiệp, tình yêu, tình vợ chồng, tình phụ mẫu, tình đồng loại, Vì một khi đã lướt qua , thì khó có thể gặp lại
Sau 20 tuổi, thì đất khách và quê nhà giống nhau vì đi đến đâu cũng có thể thích ứng.
Sau 30 tuổi, thì ban ngày và ban đêm giống nhau vì mấy ngày mất ngủ cũng không sao.
Sau 40 tuổi, thì trình độ học vấn cao thấp giống nhau, học vấn thấp có khi kiếm tiền nhiều hơn.
Sau 50 tuổi, thì đẹp và xấu giống nhau vì lúc này có đẹp đến mấy cũng xuất hiện nếp nhăn và tàn nhang.
Sau 60 tuổi, thì làm quan lớn và quan bé giống nhau vì nghỉ hưu rồi cấp bậc giống nhau.
Sau 70 tuổi, thì nhà to và nhà nhỏ giống nhau vì xương khớp thoái hóa không thể đi được hết những không gian muốn đi.
Sau 80 tuổi, thì tiền nhiều và tiền ít giống nhau vì có tiêu cũng chẳng tiêu được bao nhiêu tiền.
Nguồn Internet
ĐỜI NGƯỜI
Một ngày ngắn đến khó lường
Chưa tan sương sớm đã buông chiều rồi
Một năm vùn vụt nhanh trôi
Sắc xuân đang thắm thì trời sắp thu
Đời người ngắn đến thế ư
Chưa quen hưởng thụ đã như về già
Nghiã tình trân trọng kẻo mà
Những gì đã có sẽ qua không về
Hai mươi nếu sống xa quê
Cũng đều thích ứng chẳng hề lạ xa
Ba mươi chẳng phải kêu ca
Vài đêm mất ngủ có là gì đâu
Bốn mươi học vấn như nhau
Có khi học thấp còn giàu hơn ta
Năm mươi có đẹp như hoa
Tàn nhang xuất hiện, làn da nhăn rồi
Sáu mươi thì nghỉ hưu thôi
Thấp cao cấp bậc dường thời giống nhau
Bảy mươi rất ngại đi đâu
Nhà to, nhà nhỏ ai cầu hồ chi
Tám mươi nào biết mua gì
Tiền nhiều,tiền ít cũng chi bằng người
Nói ra kể tưởng buồn cười
Nhưng mà đúng đấy, một đời của ta .
DIZIKIMI PHÓNG TÁC THEO NỘI DUNG
TRÊN
Mời các bạn đọc thêm bài chia sẻ.Nếu
thấy thích có thể chép về trang của mình và có thể chia sẻ tiếp cho bạn bè ,người thân.
Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016
Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016
NGHỊ LỰC PHI THƯỜNG CỦA HỌC SINH KHUYẾT TẬT LÊ THI THẮM
Cháu Lê Thị Thắm 18 tuổi, ở một làng quê cách thành phố Thanh Hoá 11 km. Cháu mang một nỗi bất hạnh quá lớn là khi sinh ra hoàn toàn không có hai cánh tay. Nhà cháu rất nghèo. Bố phải đi làm phu hồ xa xôi để kiếm tiền. Mẹ phải lo 2 sào ruộng và không thể tách rời cháu để còn có thể lo tắm rửa và giúp cháu đi vệ sinh. Cháu còn một em trai phát triển bình thường đang đi học.
Trong hoàn cảnh đau thương như vậy, với sức khoẻ rất yếu, 18 tuổi nhưng vóc dáng như cô gái 12 tuổi cháu đã dũng cảm vượt lên số phận .Với hai chân hết sức khéo léo cháu đã có thể làm hết mọi việc bằng một nghị lực có thể nói là phi thường: Học hết THPT, viết chữ bằng chân mà đạt giải nhất về chữ đep, chải đầu, cầm đũa ăn cơm, nhặt rau cho mẹ, xâu chỉ để tự thêu thùa, đánh máy chữ nhanh bằng hai ngón chân...
Đặc biệt gần đây cháu đã thi đỗ vào Khoa ngoại ngữ của Đại học Hồng Đức với nguyện vọng sau khi tốt nghiệp sẽ mở lớp dạy tiếng Anh cho trẻ em trong làng quê của cháu
Không may, bên vai phải của cháu mọc lên một mấu xương dài khoảng 7cm làm cháu rất đau đớn BV Việt Đức muốn cắt bỏ cho cháu nhưng vì cháu quá yếu nên phải đưa về nhà để bồi dưỡng thêm một thời gian mới đủ sức làm cuộc phẫu thuật này
Chúng ta đã vận động một số thành viên trong Blogtiengviet và bè bạn về thăm cháu và hỗ trợ cho cháu 20 triệu đồng để giúp cháu bồi dưỡng sức khoẻ nhằm thực hiện ca phẫu thuật trước khi bước vào ngưỡng cửa Đại học.
Hy vọng các bạn người ít người nhiều, đồng tình góp thêm phần chia sẻ tình thương với cháu. Danh sách từng bạn sẽ được ghi trên trang của Blogger Ngô Nguyễn. Các bạn gửi vào tài khoản cô giáo Ngọc Mai có ở trên trang bác Ngô Nguyễn.
Thứ Ba, 19 tháng 7, 2016
TRO CHUYEN VOI SÓNG XANH VE NANG
Hoàng bào nắng quẩy đi chơi
Rủ em, em bận chợ đời không đi
Kìa vay với trả hay gì
Nắng thương em quá, nắng ghì lấy em.
Chờ em bán hết đến bên vui đùa
Vệt xe vắt héo bốn mùa
Nắng chờ ngủ gật già nua lãi lời
Đợi em tới lãng quên rồi, bạn thân!
Nắng rung rinh bước tới gần làm quen
Ô kìa mấy chục nhành sen
Nắng cười ngao ngán bên em cười hiền.
SÓNG XANH
Chu GHI cua em sanh duoc voi chu CAN cua Xuan Dieu day .
NẮNG LÊN CHO MÁ EM HỒNG
CHO MOI EM ĐO CHO CHỒNG EM YÊU