VU LAN NHỚ MẸ
BÀI THƠ VIẾNG MỘ
Ngày lành tháng tốt Mẹ đi
Mây đưa, Rồng đón,Ngựa thì kiệu xe
Con về khóc Mẹ có nghe
Con đây Mẹ vẫn mong về Mẹ ơi
Mỗi lần ở chốn xa xôi
Trăm lần khóc Mẹ thời có hay
Tử sinh đâu có hẹn ngày
Con về Mẹ đã chia tay xóm làng
Mẹ đi thanh thản nhẹ nhàng
Ngàn thu yên nghỉ suối vàng tự do
Chẳng còn nghĩ ngợi buồn lo
Chỉ mong con cháu ấm no thuận hòa
Thương Cha tuổi tác đã già
Mong Cha sum họp nhà cháu con
Trước sau vẫn tấm lòng son
Cháu con mãi mãi là con cháu nhà
Âm dương xa cách... cách xa...
Giờ con khóc Mẹ mới là khóc chung
Đinh Diên Kỳ Minh
Chú thích :
(1)(2)Tôi đi học ở Nga về cuối năm 1987.Tết 1988 (Mậu Thìn)tôi về nhà ăn Tết .Mẹ tôi vẫn khỏe mạnh bình thường và rất vui vẻ vì thấy con mình đã công thành danh toại. Sau Tết ít ngày tôi lại về Hà Nội tiếp tục công việc.Ngày mùng 2 tháng 2 tự nhiên tôi thấy bồn chồn không yên nên tôi bỏ mọi công việc để về nhà. Khi về nhà đã sang ngày 3 tháng 2 nên không còn được gặp Mẹ nữa vì Mẹ tôi đột ngột ra đi đúng giờ Ngọ (12h00 ngày 02 tháng 02 năm Mậu Thìn 1988) Qúa thương Mẹ tôi làm bài thơ này ra mộ thắp hương , đọc bài thơ này trước mộ Mẹ và đốt đi cho
Nhân dịp lễ Vu Lan tôi đăng lại bài này thay nén tâm nhang tưởng nhớ Mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét