Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

     XƯỚNG

CHẠNH LÒNG

    Hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta


    Chung rượu đầy vơi đượm bóng tà


    Tráng khí ngày nao dường úa lạnh


    Hùng tâm thuở ấy chợt trôi xa


    Nghiêng chiều rót mãi : thơ buồn rụng


    Dốc nắng hứng hoài : mộng đẹp qua


    Chếnh choáng mạch sầu càng ứ đọng


    Hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta

                                             La Thuỵ



                       HỌA 

     Bài hoạ 1

                                         
   


     Bài hoạ 2
                                         
                 CÁCH BIỆT

     Nhớ lại ngày xưa hai đứa ta
     Hằng đêm tâm sự ngắm trăng tà
     Mộng tình thuở ấy cùng vun đắp
     Ước nguyện không thành phải cách xa
     Mấy lượt xuân về hoa nở rộ
     Dăm lần hạ đến bướm ong qua
     Người đi cách biệt lòng cô quạnh
     Nhớ lại ngày xưa hai đứa ta


                                               GIAO

     Bài hoạ 3
                                  
                    KHÔNG ĐỀ

     Chạng vạng chiều về ám ảnh ta

 
     Đường xưa lối cũ bóng dương tà

 
     Thời trai một thoáng chừng trôi mất

 
     Tuổi trẻ nửa ngày đã vội xa


     Rượu rót càng đầy sầu chất đọng

 
     Thơ tuôn cho lắm mộng nào qua 


     Đời tàn khấp khểnh đi cho hết


     Chạng vạng chiều về ám ảnh ta

                                        Ký Gàn
                   
    Bài hoạ 4
     
                    KHÔNG ĐỀ

     Những bóng hoàng hôn dọa dẫm ta
     Ngày xanh thấp thoáng ánh chiều tà
     Tóc phai vài sợi mây bàng bạc
     Sầu rớt mấy niềm dạ xót xa
     Nhiệt huyết nghe chùng, duyên chẳng lại
     Hồng tâm thấy tịnh, mộng trôi qua
 
    Bao điều được mất còn toan tính
     Biết lão Thời Gian có đợi ta

                                               PyN
     Bài hoạ 5
                                
                 NHÌN LẠI

      Mỗi cảnh, mỗi nhà ta biết ta
      Hưu trí về quê tuổi xế tà
      Con cái lớn khôn danh phận cả
      Mẹ cha đã khuất bạn thời xa
      “Quan liêu” có lúc từng cam chịu
      “Bao cấp” một thời đã vượt qua
      Tất cả chỉ còn là kỷ niệm
      Mỗi cảnh, mỗi nhà ta biết ta

                                    Dizikimi

       Bài hoạ 6

                                 
                    CẢM THÁN

      Vắng mây cảm giác trời quang nhỉ

      Trời đất như vầy tuyệt lắm ta


      Nhìn thoáng cái gì trong suốt cả


      Ngó hoài mới rõ còn đen nha


      Tưởng đời sẽ đổi từ ngày đó


      Đâu biết được nay muốn vỡ òa


      Ngày ấy ôi sao mà khí thế


      Bây giờ ngẫm lại thấy buồn ha.


                                   Thienkhuc@   

      Bài hoạ 7


              LÒNG TRẮC ẨN

      Ráng chiều hối hả bước chân ta


      Vẫn cố vươn lên dẫu nắng tà


      Chinh chiến bao mùa đời nếm trải


      Ngọt bùi thế sự bóng ngày qua


      Thơ gom tải nặng hồn non nước


      Mộng lỡ chưa thành tuổi đã qua


      Nuối tiếc hoài mong thời chẳng đến


      Ngậm ngùi tự hỏi... phải vì ta ./.

                                  Vĩnh Hoàng

      Bài hoạ 8

                        SAY
     "Đất say đất cũng lăn quay
      Trời say trờì cũng đỏ gay ai cười"
                                            Tản Đà

      Bầy hầy bia bọt hét "dô"... ta...!


      Trời đất ngã nghiêng với ánh tà


      Lý tưởng còn đâu - Quân đốn mạt


      Đây phường cơ hội, nghĩa tình xa


      Lưu Linh túy lúy, quên sầu muộn


      Điên đảo càn khôn, phiền não qua


      Lải nhải trò đời đen nói trắng


      Đêm ngày lếu láo bẩn tai ta

                          Lê Văn Thanh


     Bài hoạ 9

     UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG

     Thương tình khuyên bạn - cũng như ta!


     Mặc kệ, mênh mang bóng xế tà


     Phá vỡ tầm thường thêm vững chãi


     Khai thông hùng tráng được sâu xa


     Việc nhà chút chút không nên tính


     Tình nghĩa sương sương khó bỏ qua


     Trăng đến đều đều tăng hạn mức


     Thương tình giúp bạn - cũng cho ta!

                                   Trương Văn Lũy

     Bài hoạ 10

                  LÊN LÃO

     Giờ đây tuổi lão đến cùng ta


     Triền dốc chơi vơi bóng ác tà


     Nhuệ khí một thời trông diệu vợi


     Trẻ trai bao thuở đã lùi xa


     Văn chương lưu loát khôn tìm lại


     Thơ phú mượt mà khó vượt qua


     Lóng ngóng tâm tư hoài cố quận


     Hiên chiều tuổi lão đến cùng ta

                                 Hồ Trọng Trí
                             (Kim long, BRVT)


      Bài hoạ 11


                    NỖI LÒNG

     Quạnh quẽ một mình ta với ta,


     Trời khuya sương lạnh bóng trăng tà.


     Xóm nghèo ngày ấy còn thân thiết,


     Phố thị bây giờ quá cách xa.


     Già lão cũng đành - thong thả đến,


     Xuân xanh sao nỡ - vội vàng qua.


     Nghĩa tình mượn chén trao tâm sự,


     Chẳng lẽ bạn bè chưa hiểu ta.

                               Hoàng Kim Liên

     Bài hoạ 12


            VẾT THỜI GIAN 

    Thơ người sao đọc lại buồn ta.


    Bởi nỗi cô đơn buổi xế tà!

    Thầm nghĩ tin yêu giờ vụt tắt

    E rằng lý tưởng đã trôi xa.

    Vết hằn năm tháng còn lưu lại,

    Nếp khắc thời gian ấn dấu qua.

    Viết vội đôi dòng chia sẻ bạn.

    Thơ người sao đọc lại buồn ta.

                                   Nhatthuyh








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét